user image

prey is a complex entity molded by amplified inner emotions, the clash of logic, romantic literature, rock music, design, art, literary studies, and profound empathy.

for her, writing is both like consuming and expelling. she feeds on knowledge and observations about the world, and writes to pour her guts out.

bookmarks:
listography IMPORTANT NOTICES
NEWS
TERMS
GIVE MEMORIES
CONTACT

một cơ chế chống chọi mà tôi tự sàng lọc ra gần đây là hành động trừu tượng hóa. khi bản thân bị bện xoắn vào quá nhiều mối quan hệ xã hội cùng những định nghĩa quá rõ ràng, tôi phải làm sao để trút ra cảm giác của mình mà không bị bại lộ. nên khía cạnh cảm xúc và liên tưởng ngày một cực đoan, trong khi sự thật dần dần bị lu mờ. thực tại ngày càng trở nên bất tín, nỗi hồ nghi với con người thêm sâu đậm qua thời gian. dần dần, cái vỏ của tôi là cái vỏ nhìn vào/đọc thấy cũng không hiểu gì. thật ra, chẳng trách được khi hình dung của tôi về thực tại và con người dần bị cô lập. tự tôi cô lập họ thành những nhân vật, biến các diễn biến đời sống thành cốt truyện. đây là một thực hành khắc kỷ để tôi có toàn quyền kiểm soát cuộc đời trong tâm trí - như viết một cuốn tiểu thuyết. tôi đối diện với thực tại bằng cách tái hình dung nó. tháng hai và tháng ba tôi viết quá nhiều về hình tượng của kẻ khác trong đầu mình thay vì nhìn nhận họ như con người thật sự. tôi đã cố gắng thu thập dữ liệu qua các giao tiếp, cố gắng không trông giả tạo trong giao tiếp (bởi mục đích của tôi không giả tạo). nhưng như thể vẫn tồn tại một điểm mù quá lớn trong nhận thức, họ vẫn như những con rối trong mắt tôi. có lẽ những kỳ vọng tôi đặt ra quá lớn còn lớp phòng ngự được bồi đắp nhờ sang chấn vẫn hết sức kiên cố. không tránh khỏi, tôi loay hoay suốt một quý dài (ba tháng = 1/4 năm) với cảm giác của mình với cuộc đời. cho tới khi những đòn công kích cá nhân đả phá. tôi bị đâm xuyên từ trong ra ngoài, bị đập vỡ vô số lớp vỏ và hoảng loạn tới mất trí. hiện tại chuyển sang giai đoạn hỗn mang. tôi quỳ xuống, giữa những lớp vỏ đã vỡ tan, lẫn vào nhau, không còn rõ hình thù, không biết cái nào là cái nào, và còn cái nào lành lặn để mà đeo lên mặt nữa. những thứ giả tạo và chân thật lẫn lộn vào nhau dưới đống đổ nát, mỗi ngày tôi bất lực quờ quạng tìm lấy, chỉ cần có một cái thôi, cái nào cũng được, không còn sức đánh giá độ chân thực của nó nữa - để đeo lên mặt, loạng choạng bước ra đường và tiếp tục sống cho xong ngày hôm đó. hôm nay tôi là ai? tôi là lớp vỏ bọc nào? hoặc có thể cái mặt hôm đó là kết dính từ những mảnh vỡ khác nhau của những lớp vỏ khác nhau tôi đã từng có. tôi ghét trạng thái bối rối và mất tự chủ này. nhưng cuộc sống không dừng lại, nên tôi vẫn phải đứng dậy và mang lên một bộ mặt nào đó. song song với quá trình lần tìm và dọn dẹp những mảnh vỡ danh tính, tôi phải tìm cách vượt qua thảm cảnh này, dẫu có chật vật và thiếu toàn vẹn.

jul 5 2024 ∞
jul 5 2024 +