cứ thế, từ cú ngã không gượng dậy nổi chuyển thành bò lết, rồi tập tễnh bước, rồi đi bộ trở lại một cách chậm chạp. tôi vẫn thấy thể chất và tinh thần của mình đang ở trong một trận ốm khó thuyên giảm. không, “trận ốm” là quá nhẹ. tình trạng như quay lại sau khi bị đả thương nặng nề, què quặt và đề kháng sụt giảm trầm trọng. hằng ngày vẫn có những khoảnh khắc tôi thà mình hãy ngã xuống một lần nữa và không bao giờ trở dậy. luôn luôn tuyệt vọng về khả năng hồi phục. đến mức tôi rủa xả chính mình, rủa xả các vết thương vẫn chưa chịu lành.