instagram là bộ mặt cuối cùng tôi còn có thể đeo lên để trưng ra trước mặt xã hội. và giờ thì tôi cũng xóa nó đi. tôi không thể. tôi không muốn làm gì nữa. tôi chỉ muốn biến vào một cái xỏ xỉnh nào đấy và biến mất. tôi chỉ muốn bỏ hết mọi thứ lại phía sau và bắt đầu một cuộc đời khác. đừng ai nhớ đến tôi. đừng ai tìm kiếm tôi. tôi chỉ muốn vứt lại hết thảy.

thực lòng tôi mệt mỏi với sự kì vọng của người khác đặt lên mình. tôi luôn phải gồng lên để đáp lại, tới mức kể cả khi tôi vỡ nát thì tôi vẫn cố để đáp lại. nhưng những người hiểu được thì ở trên đầu ngón tay. tại sao vậy. trong khi tôi chưa từng có nổi một niềm hi vọng nào ở người khác và vẫn rất nhiều lần phải cảm thấy thất vọng suốt chừng đời ngắn ngủi của tôi, thì tại sao vậy. quan tâm? tình yêu? tôi phải làm cách nào để đối diện khi người ta nhân danh những điều cao đẹp như vậy? cứ cao cả thì sẽ đúng? cứ cao cả thì sẽ được phép tổn thương nhau? thế thì cao đẹp để làm gì. tôi không dám nhận. tôi không ép ai phải thương yêu tôi hết. xin hãy căm ghét tôi và bước qua đời tôi đi.

nhưng đáng tiếc rằng những vết thương đau nhất đều sẽ chẳng bao giờ đến từ những người xa lạ mà, phải không.

music: stalker, bản cover của junnie

apr 8 2025 ∞
apr 8 2025 +