thành thật mà nói thì tôi lúc nào cũng cảm thấy tôi không phải là một sự hiện diện đáng lưu tâm trong cuộc đời cậu so với những ý nghĩa lớn lao mà cậu luôn hô lên và gán cho tôi. phần lớn thời gian tôi sẽ nghe và nhìn, trong khi cậu thích nói, which makes us theoretically a match made in heaven. nhưng từ khi nào, tôi bắt đầu phải cảnh giác với những thứ cậu nói ra, because to me it now sounds like you’re trying to sugarcoat everything, and putting on a nice face with such artificial manners that, you believe, can make others feel like you respect them, or like you care, when in fact you’re just following what you claim to be average politeness or civility, and not knowing they all sound so fake and ingenuine in people’s eyes, and i'm no exception. vì cậu luôn nói rất nhiều nhưng làm rất ít, và những thứ cậu làm không tương xứng với những lời cậu nói, hoặc ít nhất là với tôi, và khi cậu cố làm chúng tương xứng với nhau thì mọi thứ đổ vỡ cả rồi— lời nói của cậu, hành động của cậu, mối quan hệ của cậu và tôi, vô nghĩa hết rồi. you started to build a house around my body but i’ve already lived in my own, one once destroyed under those hands of yours and i had to reconstruct it piece by piece without any of your help. cậu bảo niềm tin là thứ khó lấy lại và cậu muốn làm thế vì cậu trân trọng tôi, nhưng cậu biết mà, thực lòng, nó mất bởi dù cậu biết đâm vào chỗ nào thì tôi đau nhất và cậu vẫn làm thế đó thôi. am i even as important as your instant dates on tinder, those who could make you feel butterflies in your stomach after 3 days talking and later turn into forgotten relationships once your hormone rush was over? pretty much no. you took me for granted while giving me those empty rhetoric words. ắt cậu không bao giờ hiểu gương mặt cậu méo mó dần trong mắt tôi khiến tôi buồn lòng nhiều hơn là buồn nôn, và ắt là do tôi dại khờ nên vẫn cho cậu đủ nhiều cơ hội để đến mức khi cậu thực sự đánh mất chúng thì cậu tìm cách khác để trói buộc tôi, bằng cách tỏ ra tử tế và tìm tôi qua những người xung quanh tôi, khiến họ hỏi tôi về cậu và làm tôi có cảm giác như thể mình mới là kẻ khốn trong chuyện này. suy cho cùng cậu cũng chẳng hề thương tôi, hoặc cái người từng thương tôi, người thực sự là bạn của tôi, đã không còn ở đó nữa rồi.

sep 10 2025 ∞
sep 22 2025 +