tôi không nghĩ mình còn có thể nói thích hay yêu một ai. hai từ ấy với tôi thật xa lạ. dù tôi viết về chúng nhiều nhưng bản thân lại luôn hồ nghi nó, bởi tôi đã mất đi khả năng tự gọi tên cảm xúc của mình. chỉ biết rằng rất lâu rồi, tôi chỉ nằm trong đoạn đau đớn hoặc trống rỗng mà thôi.

có lẽ với tôi tới giờ tình yêu chỉ còn đồng nghĩa với việc muốn nắm tay một người suốt cả ngày.

đương nhiên ấy là nếu tôi có một bàn tay để nắm.

đương nhiên ấy là nếu có một người hiểu rằng thứ tình tôi có thể cho họ không có gì nhiều hơn ngoài cái nắm tay.

đương nhiên ấy là nếu có một người không cần những lời yêu mà tôi không thể thốt ra mà chỉ cần cái nắm tay của tôi.

đương nhiên ấy là nếu thôi, vì ít ra tôi biết cách con người yêu đương không vận hành như vậy.

nên sẽ chẳng có nếu như.

music: left right confusion_yorushika

mood: ăn không ngồi rồi

feb 24 2025 ∞
feb 24 2025 +